Người tuyệt vời chúng ta gặp gỡ cũng đã từng "không tuyệt vời"!
Đã có bao giờ bạn thấy thích một tính cách tốt đẹp nào đó của một người chưa?
Chúng ta có rất nhiều lần như thế trong đời. Bắt gặp một ai đó, nhìn thấy cách họ đối đãi với mình, bỗng nhận ra tính cách nào đó ở họ rất tốt, vậy là thấy quý mến, thấy ngưỡng mộ.
Đây cũng chỉ là điều bình thường trong vô vàn những ấn tượng của một người về một người mà thôi. Nhưng chúng ta thường dành lời khen cho ai đó với ý nghĩ rằng họ hoàn mỹ như thế bởi tính cách từ khi sinh ra và lớn lên của họ đã là như thế. Chúng ta đôi lúc lại quên mất rằng, chẳng có sự hoàn mỹ nào không trải qua rèn giũa. Người tuyệt vời chúng ta gặp cũng đã từng sai lầm để học cách trở thành người tốt hơn.
Trong 1 lần gặp gỡ nọ, đối tác của tôi có vô tình cầm nhầm nĩa của anh trợ lý và lập tức đôi bên nhận ra ngay điều khó xử đó. Nhưng chưa kịp để sếp của mình lên tiếng, anh trợ lý kia đã nhanh chóng mời sếp và mọi người dùng bữa, không quên dùng cả bộ thìa của mình đưa cho sếp rồi nói “Em chuẩn bị cho anh, mời anh dùng bữa”. Sau đó anh trợ lý đã đến thẳng quầy phục vụ để lấy thêm bộ thìa cho mình mà không một ai biết. Mãi đến sau này tôi mới được nghe kể lại, vị đối tác vì rất ưng ý người trợ lý của mình nên cũng tin tưởng giao cho những trọng trách lớn hơn.
Lúc nghe được câu chuyện đó, những bạn xung quanh chúng tôi lúc đó cũng rất thích thú, không ngớt lời khen ngợi anh trợ lý kia quả là tinh tế, xử lý tình huống khéo léo.
Nhưng thật ra không ai biết rằng để được khen ngợi như ngày hôm nay, cách đây nhiều năm, lần đầu tiên cậu ấy đi làm chính là trở thành trợ lý cho anh bạn của tôi. Cậu ấy cũng gặp phải tình huống tương tự nhưng lần này là ở phía đối tác, cậu ấy đã thẳng thắn bảo rằng họ cứ dùng và không hề từ chối khi được đối tác gọi giúp một bộ thìa mới. Lúc đó bạn tôi đã khiển trách, thậm chí đã có ý định sa thải anh trợ lý.
Trước đây tôi cũng từng gặp gỡ một người đồng nghiệp cũng được khen ngợi là chu đáo, tinh tế và tốt bụng. Năm đó văn phòng chúng tôi có khoảng thời gian phải tăng ca liên tục, công việc chất đống nên chúng tôi hay làm việc đến mức qua cả giờ ăn vẫn chưa thấy đói.
Hôm đó cô đồng nghiệp cạnh tôi cũng vì tập trung làm quá sức mà quên ăn dẫn đến tụt huyết áp. Lúc này cả phòng vô cùng bối rối và lo sợ, chỉ duy nhất anh bạn đồng nghiệp kia bình tĩnh đỡ cô ấy ngồi 1 góc thoáng hơn, lấy từ trong túi ra 1 viên kẹo để đưa cho cô ấy, rồi lập tức xuống bên dưới công ty để mua giúp cô ấy một vài món có thể ăn ngay.
Lúc đó chúng tôi ngưỡng mộ vô cùng, nghĩ rằng cả văn phòng cuối cùng cũng có anh hùng nghĩa hiệp. Nhưng mãi đến sau này chúng tôi mới biết, trước đây anh ấy từng có cô bạn gái cũng rất dễ tụt huyết áp như thế này nếu không ăn đủ bữa. Anh từng là một người vô tâm, chỉ biết đến công việc, để bạn gái chờ đợi cùng đi ăn với anh đến tối muộn. Cô ấy vì không thể chịu được đã tụt huyết áp và choáng váng ngay tại chỗ. Ấy thế mà anh ấy lúng túng, chẳng biết làm thế nào cứ đứng yên đầy sợ hãi cho đến khi cô ấy bảo anh đưa kẹo cho cô ấy. Nhưng anh lại quên, trong người không có kẹo, tìm khắp nơi cũng không có, vì nghĩ rằng sẽ được đi ăn đúng giờ với anh nên cô ấy không mang theo kẹo. Kết cục họ chia tay, anh mất đi cô gái anh thương yêu nhất.
Chẳng có điều tốt đẹp nào mà không cần trải qua gian truân để rèn luyện, chẳng có ai hoàn thiện hơn mà không đi qua nghịch cảnh. Khó khăn sẽ cho ta kinh nghiệm, sai lầm sẽ cho ta bài học và ai cũng từng phải đôi ba lần vấp ngã để học cách trưởng thành hơn.
Vậy nên đừng sợ hãi, đừng né tránh và cũng đừng thất vọng, bởi mỗi người trong chúng ta đều được cuộc đời sắp đặt ở những vị trí khác nhau, hoàn cảnh khác nhau để theo đuổi những lý tưởng khác nhau. Đi qua từng năm tháng, ta sẽ thấy mình tuyệt vời hơn chính mình của ngày hôm qua.
Mong bạn luôn vững bước vì chúng ta chỉ đang trong hành trình trở thành người tuyệt vời sau những điều "không tuyệt vời".