Ước mơ của mẹ

Hơn mấy mươi năm cuộc đời, mẹ đã quên mất đi mình cũng từng có ước mơ, nhưng vì gia đình, mẹ chấp nhận bỏ lại phía sau để làm tròn trách nhiệm một người con dâu, người vợ, người mẹ.

Bạn tôi hay nói đùa: "Khi các mẹ lớn tuổi cũng là lúc chuyện cũ nhớ rõ hơn hôm nay mình đã ăn cơm, uống thuốc chưa!" Tôi hiểu ý bạn, nhưng tôi hiểu nỗi niềm của tất cả những người mẹ và câu nói đùa đó lại ẩn chứa nhiều nỗi buồn hơn.

Cũng như bất kỳ những người mẹ trên đời, dù mẹ tôi có rất nhiều niềm vui bên con cái, nhưng với mẹ, những ngày ở độ tuổi này vẫn có chút gì đó chạnh lòng. Nhiều năm qua đi, có đôi lúc mẹ vẫn nhìn lại những nếp nhăn - những dấu tích của thời gian rồi thấy tiếc nuối một thời son trẻ đã từng lẫy lừng đến thế nào. Và mẹ vẫn hay kể về những ngày tháng đó cho chúng tôi nghe.

Tôi còn nhớ, trong những bộ film về gia đình mình từng xem, có những phân đoạn đã khiến tôi phải suy ngẫm.

Như trong bộ phim gần đây nhất, có một nhân vật người mẹ sở hữu tính cách rất vui vẻ và hài hước, luôn được mọi người yêu mến. Dù đã kết hôn mấy mươi năm, con cái cũng đã lớn nhưng người mẹ ấy chưa từng được mặc váy cưới dù chỉ một lần. Vậy nên nhân ngày sinh nhật của bà, cả xóm đã tụ tập lại cùng giúp con trai bà bí mật tổ chức đám cưới nhỏ. Cuối cùng bà cũng đã được mặc váy cưới, được mọi người chúc mừng khi đã ở tuổi xế chiều.

Hay như trong bộ phim Điều ước cuối của mẹ, tất cả những gì người mẹ muốn làm chỉ là học được cách viết thư xin khoan hồng cho con dù bà là một người mù chữ, sống trong làng chài nhỏ ngày ngày mưu sinh nuôi con. Hay như trong phim Điều ba mẹ không kể, chi tiết duy nhất đọng lại trong tâm trí của người xem là đôi vợ chồng già ngày ngày đối mặt với căn bệnh mất trí nhớ, nương tựa vào nhau đầy hiu quạnh nhưng hạnh phúc.

Có lẽ rất nhiều người mẹ cũng giống như mẹ tôi, đến những năm cuối cuộc đời vẫn còn giữ trong lòng những hoài bão, dù sau tất cả, những ước mơ, hoài bão đó vẫn xếp sau sự hy sinh cho con cái, gia đình. Vậy nên với tôi, không cần bất kỳ dịp đặc biệt nào để chúng ta thể hiện tình cảm với mẹ qua những cách đặc biệt hơn.

Điều nào mẹ muốn, chúng tôi luôn cố gắng sắp xếp để tạo bất ngờ cho mẹ. Có năm cùng nhau du lịch, có năm chỉ cần về nhà ăn cơm với mẹ, có năm lại cùng mẹ làm những việc mà ngày trẻ mẹ chưa từng được làm. Thật ra ngày nào cũng là ngày để nói lời cảm ơn với mẹ, chỉ là nhân ngày đặc biệt, chúng tôi muốn được bày tỏ nhiều hơn và khiến mẹ bất ngờ nhiều hơn.

Cuộc đời ngắn ngủi, chúng ta lại không có quá nhiều thời gian để yêu thương bố mẹ.

Trước đây, bé nhân viên của tôi từng kể, em có một người bác họ hàng, bác có 2 người con, con trai thì đang sinh sống ở nước ngoài, còn con gái tuy ở gần nhưng chẳng mấy khi thăm. Trong đợt dịch vừa rồi, bác không may trở thành F0, phải đi cách ly tập trung một mình. Bác vốn dĩ đã có bệnh nền, lại không có ai bên cạnh, con cái cũng chẳng thể hỏi han, thăm nom nên sức khoẻ dần yếu rồi ra đi một mình.

Ngày bác trở về cũng chỉ là căn nhà hiu quạnh, tro cốt của bác được những người xạ lạ xung quanh thắp vài nén hương, nhìn cảnh tượng đó, không ai có thể nén được những cảm xúc đau lòng.

Ngày còn trẻ, bác rất thích được mặc áo dài chụp ảnh, mơ ước của bác là có bộ ảnh cùng áo dài, được lên Đà Lạt một lần cho biết. Vậy mà tâm nguyện đó vẫn còn, chỉ vì bác luôn dành cả cuộc đời mình chăm lo cho con, rồi đến cháu.

Có lẽ nhiều người cũng như bác, ước mơ bình dị nhưng phải luôn xếp xó, có muốn cũng chẳng dám nói ra vì sợ làm phiền con cháu, đến cuối cùng họ cũng chẳng còn nhớ mình từng có những ước mơ cho đến khi nằm trên giường bệnh, mong muốn duy nhất là được sống lâu thật lâu với con cái. Nhưng con cái đôi lúc cũng quên đi mất mẹ mình đã từng trẻ, cũng đã từng có những ước mơ giống như mình.

Vậy nên những ai còn cơ hội bên cạnh mẹ, nếu có thể hãy giúp mẹ thực hiện những ước mơ. Hoặc kể cả khi ta không thể làm điều đó, cũng hãy quan tâm, yêu thương và dành một lời biết ơn chân thành đến mẹ mỗi ngày. Bởi cuộc sống vô thường, ngày chúng ta bên cạnh mẹ chẳng thể đo đếm được đâu là điểm dừng.

Đừng để cuộc sống những ngày sau là nuối tiếc và hối hận, mẹ của chúng ta - những người đã không ngần ngại bỏ lại ước mơ vì chúng ta - xứng đáng nhận được tình thương yêu của con mỗi ngày cho đến ngày sau cùng. Có khi những niềm vui nhỏ bé lại là động lực để mẹ sống thật lâu bên cạnh mình, bạn nhỉ?

Cuối cùng, mến chúc những người mẹ vĩ đại của chúng ta luôn bình yên và hạnh phúc. Vì đó là cách duy nhất để mẹ nói yêu thương con!

Share:


ĐỪNG ĐỂ TÂM HỒN MÌNH MÒN ĐI!

MỖI MỘT NGÀY TRONG ĐỜI CŨNG GIỐNG NHƯ

NHỮNG MÓN ĐỒ VÔ GIÁ!

VẠN VẬT ĐỀU CÓ VẾT NỨT, ĐÓ LÀ NƠI

Một nửa hoàn hảo

Ước mơ của mẹ

Điều gì tạo nên phụ nữ khí chất?

Mọi chuyện đều trở nên đơn giản khi

Self-love, self-respect, self-worth

Làm đẹp là yêu bản thân vừa đủ

WABI SABI - vẻ đẹp trong những điều

Đường Thu Hương

Blog Change For Modern Women

462670 visitor (14 online)